Top
Được tạo bởi Blogger.
Bài đăng nổi bật
Hết yêu
Hết yêu rồi người ấy có buồn không? Không buồn, chẳng vui, cũng không còn day dứt nữa. Không trăn trở hằng đêm, không c...

Tìm kiếm Blog này
Lưu trữ Blog
- tháng 9 2019 (2)
- tháng 11 2018 (3)
- tháng 10 2018 (5)
- tháng 9 2018 (2)
- tháng 8 2018 (3)
- tháng 7 2018 (3)
- tháng 6 2018 (5)
- tháng 5 2018 (8)
- tháng 4 2018 (12)
- tháng 3 2018 (8)
- tháng 2 2018 (22)
- tháng 1 2018 (4)
- tháng 12 2017 (6)
- tháng 11 2017 (14)
- tháng 10 2017 (55)
random posts
Giới thiệu bản thân
Comments
Thơ tình
Ảnh
‹
›
Thơ cc
Văn
Phật Pháp
Sưu tầm
Nhạc yêu thích
Anh muốn đặt lên đôi vai trần
Nụ hôn nhẹ như tiếng chuông ngân
Như làn gió thổi mang hơi mát
Xoa dịu lòng em, cuốn bụi trần
Anh muốn cùng em mỗi buổi chiều
Bên nhau hai đứa hết cô liêu
Thong thả dạo bước con đường nhỏ
Bên nhau hai đứa hết cô liêu
Thong thả dạo bước con đường nhỏ
Chẳng thấy dưới chân lá rụng nhiều.
Anh muốn rời xa chốn thị phi
Những lúc cạnh em, muốn quên đi
Bao nhiêu phiền não để vui sống
Chỉ hai chúng mình, chẳng nghĩ suy.
MG
27-04-2018 06:00
Thơ tình
Nếu tôi còn trẻ như năm ấy
Quyết sắm trầu cau đón em về
Con đò bến cũ sao buồn vậy
Vắng tiếng em cười một xóm quê.
Ngày ấy em đã lên xe hoa
Em đã về nhà của người ta
Dẫu buồn tôi cũng xin cầu chúc
Em luôn hạnh phúc phía trời xa.
Vẫn biết rằng em phải lấy chồng
Và tôi chỉ có thể đứng trông
Mà sao vẫn thấy buồn mang mác
Sâu lắng trong tôi một tiếng lòng.
MG
27-04-2018 4:40
Thơ tình
Giá như ta chưa từng quen nhau
Để bây giờ không đau không nhớ
Để những kỷ niệm vui một thuở
Không cồn cào day dứt hàng đêm...
MG
21-01-2018
Thơ tình
Mỗi khi hoa đào nở
Tôi lại nhớ một người
Em thích đi hài đỏ
Và miệng cười rất tươi.
Đôi mắt em trong veo
Như trời xanh biển biếc
Như không hề luyến tiếc
Như chưa từng lệ rơi…
Có lần tôi thấy em
Vẻ ưu tư xa vắng
Như dấu dòng lệ đắng
Và tiếng thở dài rơi…
Hôm nay em đi rồi
Đoàn đón dâu vừa đến
Áo đỏ em rạng ngời
Tiếng thở dài ai rơi…
Tôi lại nhớ một người
Em thích đi hài đỏ
Và miệng cười rất tươi.
Đôi mắt em trong veo
Như trời xanh biển biếc
Như không hề luyến tiếc
Như chưa từng lệ rơi…
Có lần tôi thấy em
Vẻ ưu tư xa vắng
Như dấu dòng lệ đắng
Và tiếng thở dài rơi…
Hôm nay em đi rồi
Đoàn đón dâu vừa đến
Áo đỏ em rạng ngời
Tiếng thở dài ai rơi…
MG
25-04-2018 2:48
Thơ tình
Anh biết là em sắp lấy chồng
Trời ơi buồn quá, thế là xong
Chiều nay ra chợ làm một cút (rượu)
Về nhắm thịt quay khỏi não lòng
Anh đừng trêu em nữa được Không
Ngày mai em sẽ đi lấy chồng
Ứng viên thì đứng đầy cả ngõ
Lấy chồng để chúng biến cho xong.
Anh cứ trêu em đấy được không
Mai kia em sẽ ở bên chồng
Anh sao còn được vo ve nữa
Lớ xớ chồng nó đá vào mông.
MG
19-04-2018 4:13
Thơ cc
Sẽ có một ngày rồi em cũng quên anh
Mặc dù chẳng bao giờ em dành cho anh chữ nhớ
Tuy anh đã từng gần em một thuở
Nhưng với em, anh chỉ như cơn gió thoảng chiều hè...
Những buổi chiểu văng vẳng tiếng ve
Em đâu có nhớ cơn gió nào là anh đến
Gió thoảng qua không hình không tiếng
Chút hơi mát gió để lại rồi cũng tan mau.
Những kỷ niệm ta đã có với nhau
Theo thời gian rồi cũng nhòa dần trong dĩ vãng
Em vẵn vô tư đón những cơn gió chiều khác đến
Còn anh - trên đồng vắng vẫn là cơn gió chiều lang thang.
#MạnhGiao
18-04-2018 6:50 sáng
Thơ tình
Cũng phụ lòng riêng đừng đến những con đò…
Có lẽ một ngày rồi em cũng quên anh
Ta lại trở về như lúc mình chưa đến
Nhưng lần sau gặp chắc không còn bịn rịn
Bởi mùa yêu thương đã lỗi hẹn qua rồi…
Anh vẫn là anh của ngày cũ em ơi
Chỉ khác một điều không còn yêu ai nữa
Và những cơn mơ đã thôi không gõ cửa
Những đêm chập chờn cho giấc ngủ bình yên…
Chúng mình trở về làm người lạ từng quen
Nếu có gặp nhau em đừng nên bối rối
Đường vẫn thênh thang bàn chân quên chờ đợi
Hé một nụ cười rồi rẽ lối người dưng…
Ánh mắt mùa xa chẳng níu một bước dừng
Cứ như vậy nhé để lòng thôi vương vấn
Và để trái tim hiểu ra đừng ngộ nhận
Thứ mà từ lâu chưa chắc thuộc về mình…
Tất cả chúng ta rồi sẽ phải trưởng thành
Mọi nỗi đau cũng chỉ còn là quá khứ
Dĩ vãng không tên chôn vùi điều dang dở
Mình lại lớn thêm từ cay đắng cuộc đời…
Có cuộc tình nào không trắc trở chia phôi
Anh vẫn thầm mong em bên người hạnh phúc
Còn anh mai này dù bến trong hay đục
Cũng phụ lòng riêng đừng đến những con đò…
Nếu lỡ một ngày tất cả hóa tàn tro
Và hai chúng mình đều trở về cát bụi
Sẽ không còn gì để cõi trần tiếc nuối
Bởi những ngày qua ta đã sống chân tình.
Thiên Gia Bảo
Sưu tầm
Vì bạn cứ nghĩ bạn vô tư, nhưng họ lại cho rằng bạn là một phần to lớn trong cuộc đời của họ. Thế là cứ bỏ lỡ nhau mãi, người vĩnh viễn không biết, người lại ảo tưởng vị trí của mình.
Nếu không yêu một người, xin bạn đừng đối xử quá tốt với người đó, sẽ làm người ta hiểu lầm. Bạn có biết đau khổ nhất chính là khi tự mình đa tình rồi phát hiện ra, người mình đem lòng yêu bấy lâu nay vốn chẳng hề yêu mình. Hóa ra, mình vốn không được yêu, mình vốn chẳng là gì của họ, chỉ là bản thân đang đắm chìm trong ảo mộng mà thôi. Thế nên bạn đừng vô tâm, nghĩ rằng dùng lòng tốt đối đãi với bất kỳ ai cũng được.
Bạn sẽ không bao giờ biết bạn đã làm tổn thương người khác thế nào, cho đến khi bạn tận mắt nhìn thấy sự thay đổi của họ do lòng tốt của bạn gây ra. Con người rất dễ ảo tưởng sẽ có một người yêu mình thật nhiều, nhiều như những gì họ cho đi. Người đó sẽ vì mình mà cố gắng, vì mình mà chờ đợi, vì mình mà nhẫn nại. Để rồi sau một quãng thời gian dài, họ mới chợt ngỡ ngàng nhận thấy hóa ra là nợ chứ không phải duyên, là duyên chứ không phải phận. Thật buồn làm sao!
Thế nhưng cũng có nhiều người rất kỳ lạ. Họ không thể dứt khoát rõ ràng được bản thân muốn gì. Họ vơ tình cảm của người khác dành cho mình vào hết, ngày qua ngày họ mặc định đó là lẽ đương nhiên. Mà họ thì thường cũng chẳng định nghĩa được trong lòng họ bạn là gì. Để rồi, đến lúc bạn đối xử ân cần với họ, họ sẽ tự mơ mộng mình đang được yêu thương. Thật ra thì, những chuyện như thế này, chẳng biết trách được ai.
Đau lòng nhất là rơi vào một mối quan hệ không rõ ràng, không thể tiến cũng không thể thể lùi. Ngay cả việc kết thúc cũng chẳng biết bắt đầu từ đâu. Vì bạn cứ nghĩ bạn vô tư, nhưng họ lại cho rằng bạn là một phần to lớn trong cuộc đời của họ. Thế là cứ bỏ lỡ nhau mãi, người vĩnh viễn không biết, người lại ảo tưởng vị trí của mình.
Thế nên, gửi tới những người đang cho rằng mình giữ vị trí quan trọng trong lòng người khác: Sau này, đừng vì một vài ba câu nói của ai đó mà vui cười hớn hở, cũng đừng vì những lời đó mà buồn bã rồi lại tự chuốc khổ vào thân. Tâm trạng của mình đừng đặt lên miệng người khác. Nếu không thể thẳng thắn bày tỏ tình cảm, hay vì quá nhút nhát không dám hỏi trực tiếp đối phương, vậy thì đừng yêu nữa. Ảo tưởng vị trí của mình trong lòng người khác khi bị vỡ mộng còn đau đớn hơn bị phản bội khi phải chia tay gấp nhiều lần. Cần gì phải khổ như thế, trái đất này đâu thiếu người để bạn yêu!
Một ngàn lần hãy dặn lòng không được phép ảo tưởng hay hy vọng gì nữa. Không được phép!
Nguồn: kenh14.vn
Sưu tầm
Cơn mưa chiều nay sao vô tình đến thế
Ướt lối em về nước mắt khẽ tuôn rơi
Ướt mắt em hay ướt cả bầu trời
Mưa gõ nhịp hay lòng em thổn thức?
Em không lạnh khi mưa rơi ướt ngực
Không thấy lạnh khi mưa ướt tóc em
Mưa chỉ làm em nhớ tới bàn tay mềm
Của ai đó vuốt ve em mỗi khi chiều xuống...
MG
10-04-2018 3:48
Thơ tình
Một trong những bất hạnh lớn nhất của đời người đó là không tìm ra được một đối tượng có thể chia sẻ cảm thông với mình trong bất cứ lúc nào, về những điều thầm kín hay cảm xúc vui buồn. Trạng thái chơi vơi như bị tách biệt ấy gọi là cô đơn.
Dù ta đang sống chung với những người thân trong gia đình hay không thiếu những người bạn tốt xung quanh, nhưng dường như giữa họ và ta luôn có những bức tường vô hình ngăn cách. Nó khiến cho đôi bên không thể hết lòng khi đến với nhau nên không thể hiểu thấu nhau được. Bức tường ấy có thể là tính cách, sở thích, kiến thức, quan điểm sống hay cả vị trí trong xã hội...
Minh Niệm
Sưu tầm
One More Night
Phil Collins
One more night
One more night
I've been trying ooh so long to let you know
Let you know how I feel
And if I stumble if I fall, just help me back
So I can make you see
Please give me one more night
Give me one more night
One more night 'cause I can't wait forever
Give me just one more night, oh just one more night
Oh one more night 'cause I can't wait forever
I've been sitting here so long
Wasting time, just staring at the phone
And I was wondering should I call you
Then I thought maybe you're not alone
Please give me one more night, give me just one more night
Oh one more night, 'cause I can't wait forever
Please give me one more night, oh just one more night
Oh just one more night, 'cause I can't wait forever
Give me…
Nhạc yêu thích
Ta đã đi qua nhiều người, và nhiều người cũng đã đi qua ta. Cái chúng ta trao nhau có những khi nhiều hơn một ánh mắt, dài hơn một con đường, hân hoan hơn cô dâu trong một lễ cưới và đau đớn hơn cả người bộ hành ảo tưởng về một dòng sông.
Có những người ở lại, và những người ra đi, có những người lại chỉ ngang qua như gió thoảng… Cái sự đến và đi, đôi khi ngỡ ngàng hơn chúng ta thường nghĩ. Cuộc đời con người vốn có nhiều cái giật mình, và một trong số đó là cái giật mình thảng thốt khi ta đánh rơi những cái vốn tin rằng sẽ mãi mãi bên cạnh. Người đời thường nói, chỉ đến khi mất đi, ta mới biết rằng mình đã có. Có lẽ vì vậy nên có những người đã được sắp xếp đến bên cuộc đời, chỉ để ta biết rằng cái giá của nuối tiếc chỉ được đánh cược trong một giây ta hờ hững.
Có những người ta chọn đứng cạnh, và những người ta rời bỏ (bỏ rơi?). Ta sống chưa đủ lâu, nhưng cuộc sống của những người trẻ tự cho mình quyền vấp váp tin rằng đã đủ để biết được ai là người xứng đáng để mình tin. Chọn lựa một ánh mắt trong hàng triệu ánh nhìn ta bắt gặp trên đường để đi cùng nhau chẳng phải một điều dễ, cớ gì để không học lấy cách mà nâng niu?
Nhưng cuộc đời vốn không giản dị như cách người này tặng người kia một viên kẹo đường, rồi mỉm cười tin rằng bây giờ và vĩnh viễn về sau trên môi luôn ngọt ngào đến thế. Đã qua rồi cái tuổi tin rằng chỉ cần mình sống tốt, và cuộc sống sẽ cười. Cái tốt của mình, còn phải đặt trong hàng ngàn cái tốt khác nữa, có khó quá hay không?
Để một người đi qua cuộc đời, suy cho cùng vẫn luôn là một điều đáng tiếc, dù họ có mang đến cho chúng ta điều tồi tệ thế nào đi chăng nữa. Một bàn chân đi qua, thì kỉ niệm vẫn còn đó, vết thương còn đó, nỗi buồn và cả niềm vui vẫn ở đó, dù thời gian có đi dài đến bao nhiêu…
Chỉ là nước mắt mặn thêm, niềm tin bé lại, và ánh nhìn cuộc sống chậm rãi hơn.
Có một ngày, một người quan trọng nào đó cũng sẽ rời bạn mà đi. Cái trách lòng người phụ bạc không nên là cái trách đầu tiên. Nếu muốn ăn năn, hãy tự nhắc đến cái nỗi vô tâm, rong chơi dài rộng của bản thân, dù là vì lý do gì đi nữa mà họ để bạn lại một mình. Cứ tự trách mình rằng sao không yêu cho đủ, sao không sống thật hết lòng… Không có niềm tin nào là không xứng đáng, chỉ là mình có đặt nhầm chỗ hay không?
Nhiều khi chỉ ước cái nỗi vô tâm nhỏ như hạt cát, cái sự bận tâm về những điều day dứt còn bé hơn nỗi vô tâm. Trước sau, ta đã khóc, đã cười, đã sống, đã ngất nhiều giữa những mối quan hệ. Và rồi ta lớn lên.Ta vẫn đang và sẽ vui, đang và sẽ buồn với những cái gặp mặt mà cuộc đời sắp xếp. Chỉ mong rằng, người cần ta, ta đến, người ta cần, đừng đi.
st
Sưu tầm
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)