Select Menu

Top

Được tạo bởi Blogger.

Bài đăng nổi bật

Hết yêu

Hết yêu rồi người ấy có buồn không? Không buồn, chẳng vui, cũng không còn day dứt nữa. Không trăn trở hằng đêm, không c...

Tìm kiếm Blog này

random posts

Giới thiệu bản thân

Comments

Thơ tình

Ảnh

Thơ cc

Văn

Phật Pháp

Sưu tầm

Nhạc yêu thích

» » Cô đơn
«
Next
Bài đăng Mới hơn
»
Previous
Bài đăng Cũ hơn


Chẳng biết tự bao giờ em bỗng thấy cô đơn
Nó đến với em qua từng trang sách nhỏ?
Hay từ khi ngắm dòng người trên phố
Người bên người ai cũng có đôi?

Cô đơn đến mang theo nỗi bồi hồi
Nó bám theo em ngay cả trong giấc ngủ
Trong phòng trống một mình, 
                            hay giữa đám đông người trên phố
Nó chẳng để em yên sau những phút ưu phiền.

Cuộc đời em chưa một chút bình yên
Mới là cô gái nhỏ đã phải lo cuộc sống
Đời quăng em khỏi nhà tới chốn xa muôn dặm
Xa người thân xa tất cả tình thương.

Mười lăm tiếng một ngày đêm là giờ làm của em
Không ngày lễ, không weekend, không hội hè đàn đúm
Ngày làm việc nhiều khi suốt ngày phải đứng
Ngay cả giải lao cho bữa ăn chiều cũng lúc có lúc không.

Em đi làm về khi đã quá nửa đêm
Phố phường yên tĩnh và mọi người đã yên giấc ngủ
Lê tấm thân đau nhức và em thầm tự nhủ
Liệu ngày mai có còn sức đi làm?

Đó chính là thời khắc của cô đơn
Cơn đau bệnh trên đường về làm em rơi nước mắt
Những đêm dài trằn trọc với cơn đau không dứt
Những ngày nằm dưỡng bệnh một mình với cô đơn.

Chẳng biết tự bao giờ em làm bạn với cô đơn
Để bây giờ nó theo em sớm tối
Ước gì cô đơn biến thành người yêu em hằng mong đợi
Người hiểu những cơ cực của em và đi cùng em đến suốt cuộc đời.

#MạnhGiao
20-8-2017 lúc 22:02

From Admin

Các bài viết (thơ, văn) của Admin không nhất thiết phản ánh tâm trạng của tác giả.
Đa phần đó là những đồng cảm với số phận của bạn bè xa gần,
đã gặp hoặc nhiều khi chưa từng gặp ngoài đời.
«
Next
Bài đăng Mới hơn
»
Previous
Bài đăng Cũ hơn

1 nhận xét