Đời rất dở nhưng anh lại tưởng bở
Tốt nghiệp ra trường nhào vô, anh hăm hở
Sau vài năm anh xuống ruộng lên bờ
Nhiều lúc phải ôm bụng ngồi thở.
Quán vỉa hè rất dở nhưng anh thích ăn phở
Ăn xong lại còn chén dưa bở
Nóng lạnh chơi nhau anh thấy người khó ở
Nhưng vẫn lén nhìn cô chủ quán cổ hở.
Cuối tuần rủ mấy thằng cùng ở
Đi vũ trường cả lũ cùng hăm hở
Đến nơi gặp mấy nàng thị nở
Ra mời mọc, không nhảy cũng dở.
Vẫn biết rằng đời chẳng như mơ
Nhưng sao gặp toàn đứa ất ơ
Cuộc đời anh biết đến bao giờ
Mới được tươi như bông hoa nờ?
#MạnhGiao
06-09-2017, 20:32
Không có nhận xét nào