Hôm qua ra chợ ăn bún vịt
Tức cảnh làm bài thơ vần it
Cạnh ngõ nhà tôi có con Mít,
Mặt trông xinh xắn nhưng lùn tịt
Sang nhà tôi chơi nó hay hít,
"Thơm quá, bên em toàn mùi vịt".
Nhà nó ba đời toàn buôn vịt,
Giết vịt, quay vịt, bán thịt vịt.
Rồi tôi đi học xa, xa tít.
Học được nhiều thứ hay ra phít:
Học viết, học nói, học thịt vịt.
Nghe lời mẹ dặn tôi không thít (thích),
Không kết giao mấy thằng bọ xít.
Nhưng rồi một lần tôi bị quỵt (tiền),
Bởi chính từ một thằng bạn tít (tốt).
Tôi đành về ôm mẹ hôn hít,
Rồi xin tiền, nói để re-peat (thi lại).
Bỗng tôi thấy một em rất hit (hot),
Đi ngang nhà giả vờ lờ tít,
Ơ, ai trông như là con Mít.
Mít ơi, phải mày không hả Mít?
Nó quay lại phía tôi lườm nguýt,
Em lớn rồi đừng gọi con Mít,
Đừng gọi mày nữa kẻo em xịt (buồn).
Đêm đó không trăng, trời tối mịt
Em ngồi bên tôi dưới gốc mít.
Chẳng nói năng gì, im thin thít.
Tôi quay sang em, mũi hít hít,
Tóc em thơm thơm mùi bồ kít (kết),
Em né đầu bật cười khúc khít (khích).
Rồi em thỏ thẻ: anh có bít,
Là em thích anh từ dạo tít (tết),
Anh về thăm nhà trông man phít (phết),
Hôm anh đi em khóc thút thít...
Nghe em nói chân thành tôi bít,
Em mê tôi và đang xin chít (chết)
Còn tôi cũng yêu em tha thít.
Và bây giờ sẽ là đoạn kít (kết).
Tôi cưới em sau khi fi-nish (kết thúc),
Mấy năm học ở trường rờ-mít (Rmit)
Và xin được một chức thấp tịt,
Tại một công ty ở xa tít.
Rồi Mít sinh ra một lũ nhít,
Suốt ngày chúng nó đòi ăn thịt
Đồ chơi bao nhiêu cũng kêu ít
Tôi lo làm thêm quên cả ịt.
Thấy tôi lâu không thèm hôn hít
Mặt héo hon như quả bóng xịt
Mít buồn, thương tôi, khóc thút thít
Rồi múc cho tôi bát cháo thịt.
Hôm sau tôi ngồi bàn với Mít
Vườn mít của mẹ thu nhập ít
Giờ ta phá đi làm trại vịt
Thu vịt, thu trứng, chắc sẽ tít
...
Giờ làm cùng vợ bi-zi-nít
Công ty của tôi ngày càng hit
Mặt tôi không còn như bóng xịt
Nội ngoại hai bên cùng cười tít.
Tuy vậy tôi cũng buồn một ít
Khi tôi đi in các-vi-zít
Phải viết sai để không ai bít
Tốt nghiệp rờ-mít đi chăn vịt.
#MạnhGiao
12-08-2017 4h12
Không có nhận xét nào