Chẳng nhớ anh nữa đâu
Vì rất là đau đầu
Mỗi khi em rảnh rỗi
Chẳng còn muốn đi đâu.
Đêm kéo dài rất lâu
Tiếng hạt mưa tí tách
Em trở mình thao thức
Chẳng ngủ được chút nào.
Sáng dậy mắt đỏ ngầu
Vì nhớ anh mất ngủ
Chiều gọi đứa bạn cũ
Đi đánh chén cho quên.
Rượu vào hết ưu phiền
Quên phứt đi nỗi nhớ
Em nói cười nhăn nhở
Vui, vui quá là vui.
Tối về em ngủ vùi
Nhưng nửa đêm tỉnh giấc
Hơi rượi đã bay hết
Nhớ lại về xôn xao.
Em biết làm thế nào
Chả nhẽ mai lại uống?
Có cách nào chữa được
Bệnh nhớ dùm em không?
#MạnhGiao
29-10-2017 lúc 8:24
Không có nhận xét nào