Có lần tôi thấy một mình ai
Tôi thoáng nghe người ấy thở dài
Phố phường đông đúc người đi lại
Mà bên người ấy chẳng có ai.
Có lần tôi thấy một mình ai
Giữa đêm khuya vắng tóc buông dài
Người ấy nấu gì trong căn bếp
Cho quên buồn quên tủi đêm nay.
Có lần tôi thấy tấm hình ai
Thanh xuân phảng phất nỗi u hoài
Nhọc nhằn hiện rõ nơi khoé miệng
Mắt nhìn đăm đắm ngóng trông ai.
Có lần tôi thấy một bóng hình
Cô đơn bên phố đợi bình minh
Đèn đường phố vắng mưa đêm lạnh
Vai gầy tóc rối thật điêu linh.
Những mảnh đời buồn bao đắng cay
Gian nan vất vả cuộc trần ai
Chia ly tái hợp trong gang tấc
Buồn ở đâu hơn ở chốn này?
#MạnhGiao
15-09-2017, 04:06
Không có nhận xét nào