Vì sếp điều nên tôi lại ra đi
Đợi tầu bay nên đành say (bia) một chút
Lướt fb thời gian trôi vùn vụt
Tranh thủ làm thơ tình gửi đến bạn phương xa.
Có máy bay nên bốn bể là nhà
Phố xá, con người mỗi nơi một khác
Cảnh đẹp thiên nhiên sớm chiều khác biệt
Thời tiết xoay vần, ẩm thực cũng đổi thay.
Đi nhiều lắm lúc cũng chơi vơi
Mình sẽ trôi về đâu cuối cùng, tôi tự hỏi?
Kệ nó đi, nghĩ chỉ tổ đau đầu, tôi tặc lưỡi
Có ai chắc chắn được điều gì sẽ tới ngày mai?
Nhiều lúc cô đơn tôi nén tiếng thở dài
Nhưng nhìn quanh bao cảnh đời dang dở,
xung đột, dỗi hờn, rồi cuối cùng tan vỡ
Thôi cứ thế này, ta cứ vậy là hơn ?
#MạnhGiao
6 Tháng 11, 2017 lúc 21:52
Không có nhận xét nào