Có những nỗi buồn chẳng biết kể cùng ai
Có những cơn say chỉ để quên đi nỗi nhớ
Có những chuyến đi chỉ để quên một thuở
Có những Duyên không biết Nợ từ kiếp nào.
Có những vì sao không bao giờ lạc
Giữa muôn trùng sao sáng trong đêm
Có những tiếng chim vọng mãi trong tim
Như âm thanh của những lời ân ái.
Có những mùi hương làm người đi ngoái lại
Muốn đi theo để hít thở hương nồng
Có những dáng hình như hằng ước mong
Tự vẽ trong lòng mỗi khi chiều xuống.
Có những đôi mắt như của Medusa
Làm người ta bỗng nhiên hoá đá
Có những bờ vai mảnh mai thon thả
Nhưng gánh cả cuộc đời mong manh.
Có những vấn vương chẳng thể nào quên
Mặc dù chẳng biết từ đâu nó đến
Bỗng nhiên từ hư vô xuất hiện
Và rồi đêm ngày day dứt trong tâm.
13 Tháng 12 lúc 0:59
Không có nhận xét nào