Làm bạn với cô đơn
Chẳng biết tự bao giờ em làm bạn với cô đơn
Chỉ biết từ lâu rồi khi còn là cô gái nhỏ
Cha mẹ bất hoà, nhà như không bếp lửa
Năm tháng tuổi thơ luôn chỉ có nửa vầng trăng.
Chẳng biết từ bao giờ em ngại nói năng
Mọi vui buồn ngại tìm người chia sẻ
Em trở nên ngày một lặng lẽ
Xa lánh bạn bè và cả những cuộc chơi.
Hết phổ thông em phải bước vào đời
Tuổi đôi mươi không ngơi tay làm việc
Vì gia đình, thanh xuân em không tiếc
Không đàn đúm tiệc tùng, cũng chẳng có người thương.
Năm tháng trôi nhanh mang đi sắc hương
Và bệnh tật dường như tranh nhau đến
Cơ cực kiếm tiền giữa những chén cơm nuốt nghẹn
Chẳng có ai chia sẻ em đành làm bạn với cô đơn...
#MạnhGiao
29-10-2018 23:30

Không có nhận xét nào