Tôi tình cờ quen cô bán hàng
Một lần đi dạo tắt phố ngang
Cô đang tiếp khách bên quầy kính
Dáng cô nhỏ nhắn đến là xinh.
Từ sau hôm ấy tôi một mình
Chăm dạo phố ấy trong lặng thinh
Mỗi lúc đi xa tôi thầm nhớ
Nhớ sáng, nhớ chiều, cả trong mơ.
Thấy tôi đi qua cô hững hờ
Nhưng nhoẻn cười nếu tôi rẽ vô
Đôi lần tôi ướm mời ăn tối
Cô luôn nhẹ nhàng từ chối tôi.
Thu qua đông tới xuân lại về
Một hè lại đến vẳng tiếng ve
Cô vẫn bán hàng chăm sớm tối
Và chỉ cười với khách mua thôi.
Tôi không dạo qua đó nữa rồi...
MG
30-05-2018 3:00
(ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ)
(ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ)
Không có nhận xét nào